Elias Khoury, Cổng Mặt Trời (trích)

Là một bản sử thi về số phận của nước Palestine, người Palestine trong nửa thập kỷ từ cuộc Nakbah năm 1948, khi xứ Palestine ngừng tồn tại, những ngôi làng Palestine biến mất trên bản đồ cũng như trên mặt đất, những ngôi nhà bỏ hoang để người Israel mới đến dọn vào, hơn tám mươi phần trăm dân số Palestine trở thành không nhà, vất vưởng trong những trại tỵ nạn đã trở thành nơi sinh ra lớn lên cho bao nhiêu thế hệ mới của họ, Cổng Mặt Trời đã nhận được nhiều lời khen trong đó có cả của Edward Said, và được ví với tác phẩm của Mahmoud Darwish, nhà thơ dân tộc Palestine.

Yeats, Cathleen ni Houlihan (1902)

Được trao giải Nobel vì thơ ca, nhưng ông còn được tôn vinh vì kịch; và các hoạt động sân khấu của nhóm ông tại nhà hát Abbey đã đóng một vai trò lớn trong việc thổi bùng tình cảm dân tộc của những người Ireland lúc ấy còn sống dưới ách cai trị Anh quốc.

Orwell, Coming up for air [trích]

Ông Witchett đang đưa diễn giả đi một vòng giới thiệu với mọi người, Ông Gì Đó (tôi không nhớ tên), “nhà chống phát xít danh tiếng”, cũng y như người ta vẫn thường giới thiệu “nhà nghệ sĩ dương cầm danh tiếng”.

Margaret Atwood, The Other Place

Mỗi lần bắt tay dọn đồ, tôi lại cảm giác mình đang bỏ nhà đi: tiếng hát mấy lần ngắt quãng vì nghẹn ngào nhớ nhung cái chốn tôi đang đứng dọn đồ, dù thậm chí tôi còn chưa rời bỏ.

Ghassan Kanafani, رجال في الشمس

Bác lật người nằm ngửa, lấy tay làm gối. Mắt nhìn sững lên trời cao. Nắng lóa mắt, tít trên cao có con chim đen lẻ loi đang lượn vòng, vô phương hướng. Không hiểu sao lòng bác bỗng ngập tràn cay đắng phải làm kẻ lạ nơi này, và thoáng chốc bác nghĩ mình sắp khóc.

Yeats – The Words upon the Window Pane

Swift là đại biểu chính của trí tuệ thời đại ông, rốt cuộc đã giải phóng khỏi dị đoan. Ông nhìn thấy trước sự sụp đổ. Ông nhìn thấy nền dân chủ đang đến, ông chắc phải khiếp sợ cái tương lai đó. Có phải ông không chấp nhận kéo dài dòng dõi là vì nỗi sợ ấy không? Có phải Swift mắc chứng điên? Hay chứng điên ấy là của tự thân trí tuệ?