Thần đồng nội làm gì nơi ấy
Giữa rập rờn bãi sậy bên sông?
Gieo nguyền rủa lại vung hủy hoại,
Móng dê giẵm bậy đạp bừa
Giữa vàng hoa súng lững lờ
Bên chuồn chuồn nhởn nha đùa bên sông.
Thần đồng nội bẻ tung gốc sậy
Khỏi đáy sâu mát rượi lòng sông:
Nước trong vắt bùn lồng ngầu chảy
Hoa kia đứt gãy nằm dài
Chuồn kia hốt hoảng vụt bay
Từ khi sậy chửa lên ngoài bến sông.
Thần đồng nội ngồi trong đất ráo
Bên bùn ngầu nhốn nháo dòng sông;
Chặt rồi chém trổ nghề khoe khéo,
Thân cam chịu, thép lạnh căm
Chốc đà mảy lá không vương
Nhận sao hình dáng ngày thường bên sông.
Thần đồng nội tuốt trơn, cắt cụt,
(Mới đây vươn cao vút bên sông!)
Moi lõi xốp trong lòng trắng muốt
Như tim từ ngực người phàm,
Thân khô xác rỗng lòng câm,
Khoét từng lỗ múa dao thần bên sông.
Thần đồng nội cười vang: “Tự thuở”
(Tiếng cười thần rộng tỏa trên sông)
“Thần thánh làm ra âm nhạc cổ,
Muốn hay, họa có cách này.”
Ngậm vào lỗ sậy trên tay,
Vận hơi thần thổi tiếng dài bên sông.
Trong ơi trong vắt ơi thần
Tiếng ngân xuyên thấu tâm thần bên sông,
Tiếng ngân con mắt manh nhiên,
Thái dương ngơ ngẩn đến quên lối tìm.
Chuồn chuồn về đậu lim dim,
Súng vàng tươi lại dập dình bên sông.
Thần đồng nội cười vang, trổ kỹ
Đẽo người thành thi sĩ bên sông,
Nhưng thần vốn nửa dòng máu thú:
Thở than các đẳng chính thần
Thương cho cây sậy không còn
Sống làm sậy giữa rập rờn sậy sông.
(Companion piece for the Vietnamese translation of Byatt’s The Children’s Book. Original here.)