Một gã hẹp người trong cỏ
Đôi khi chạy qua –
Có thể bạn đã gặp gã rồi –
có phải
nhận ra gã bất ngờ.
Cỏ rẽ đôi như lược chải –
Ngoắt qua vệt lốm đốm màu –
Rồi khép lại quanh chân bạn
Lại mở ra ở đằng sau –
Gã thích mặt đất rắn cứng
Lạnh khô chẳng trồng được ngô –
Nhưng chạy chân không ngày nhỏ
Hơn một lần vào ban trưa
Tôi gặp, tưởng roi đang quật
Duỗi dài người giữa nắng hè
Khi cúi người định giữ lại
Nó nhăn mình rồi biến đi –
Cư dân đồng nội nhiều kẻ
Tôi quen, họ cũng quen tôi –
Gặp họ lòng tôi rộng mở
Tình thương mến chẳng nên lời –
Nhưng chẳng bao giờ gặp gã
Có hay không ai đi cùng
Mà không rùng mình nín thở
Nhận ra số không trong xương.
(Companion piece for The Blind Assassin. Original.)