Orwell, Beasts of England

Cầm thú Anh quốc với cùng Ái Nhĩ Lan,
Cầm thú sống muôn nơi bốn phương trời,
Lại đây cùng lắng nghe tin mừng chứa chan
Báo tương lai rạng rỡ đẹp tươi.

Sớm muộn chi rồi cũng đến ngày tưng bừng
Bạo quyền kia Người sẽ tan thây
Kết trái đơm hoa khắp ruộng đồng nước Anh
Còn riêng lốt chân thú hoang ta này.

Mũi thôi cùm vòng đồng xiết đau
Ách thôi gông lưng gầy yếu
Roi sắc thôi không quật nữa
Thiếc đinh cùng theo nhau rơi.

Continue reading “Orwell, Beasts of England”

J.R.R. Tolkien, Song of Beren and Lúthien

Lá thời dài, cỏ thời xanh,
Tán hoa độc cần mảnh dẻ;
Trảng rừng hửng nhẹ,
Sao chạm khẽ – đêm bừng.
Tinúviel uyển chuyển thân mình
Múa theo tiếng sáo vô hình đâu đây;
Sao âu yếm mái tóc mây,
Sao đùa áo váy tung bay.

Núi hoang đỉnh lạnh Beren xuống,
Vô hướng chàng đi rừng lại rừng,
Sông Tiên uốn khúc chân men lối
Trơ trọi một thân lòng ưu phiền.
Xao lá độc cần ghé mắt ngó,
Này ngỡ ngàng thay! ngàn hoa vàng
Múa gấu áo choàng cánh tay áo
Tóc bồng bềnh đêm sương mênh mang.

Continue reading “J.R.R. Tolkien, Song of Beren and Lúthien”

S. T. Coleridge, Kubla Khan

Hốt-Tất-Liệt mến Thượng-Đô tiên-cảnh,
Chọn đất lành xây thưởng-lạc-cung
Trên đất ấy sông thiêng Alph chảy
Qua triền-miên vô-để-động trập-trùng
Xuống biển vô-minh không động ánh dương hồng.

Một chục dặm phì-nhiêu bát-ngát
Vâng lệnh vua tường tháp quây rào
Bách-hoa-viện muôn màu đua thắm
Trầm ướp thơm tiếng suối dạt-dào.
Rừng cổ-thụ trải ôm nếp cỏ
Lá xanh tươi hứng nắng xạc-xào.

Continue reading “S. T. Coleridge, Kubla Khan”

John McCrae, In Flanders Fields

Anh túc nở trên đồng Flanders đỏ
Giữa thập tự cao, hàng lại hàng.
Đây, nhà ta. Trên kia, trời tỏ,
Chiền chiện tung tiếng hót thênh thang.
Tiếng hót chìm giữa súng rền vang.

Ta, người chết. Mới ngày qua đó,
Chúng ta cười nắng sớm, ngắm hoàng hôn,
Trái tim trẻ nhịp với ngàn tim đỏ;
Nay giữa Flanders đồng trống ta nằm.

Hãy nối tiếp đội ngũ này chống địch:
Tay ta xuôi, truyền lại cho người
Ngọn đuốc sáng: tay người hãy nắm.
Nếu phụ lòng tin những kẻ lìa đời,
Anh túc nở, nhưng mắt ta không nhắm
Giữa đồng Flanders gió thổi tơi bời.

(Companion piece for The Blind Assassin. Original.)

Emily Dickinson, A narrow fellow in the grass

Một gã hẹp người trong cỏ
Đôi khi chạy qua –
Có thể bạn đã gặp gã rồi –
có phải
nhận ra gã bất ngờ.

Cỏ rẽ đôi như lược chải –
Ngoắt qua vệt lốm đốm màu –
Rồi khép lại quanh chân bạn
Lại mở ra ở đằng sau –

Gã thích mặt đất rắn cứng
Lạnh khô chẳng trồng được ngô –
Nhưng chạy chân không ngày nhỏ
Hơn một lần vào ban trưa

Tôi gặp, tưởng roi đang quật
Duỗi dài người giữa nắng hè
Khi cúi người định giữ lại
Nó nhăn mình rồi biến đi –

Cư dân đồng nội nhiều kẻ
Tôi quen, họ cũng quen tôi –
Gặp họ lòng tôi rộng mở
Tình thương mến chẳng nên lời –

Nhưng chẳng bao giờ gặp gã
Có hay không ai đi cùng
Mà không rùng mình nín thở
Nhận ra số không trong xương.

(Companion piece for The Blind Assassin. Original.)

Thomas Hardy – The Man He Killed

Người ông đã giết

1902

“Giá gã với tôi mà gặp
Nhằm quán nước vỉa hè nào,
Chắc đã vỗ vai kéo ghế
Làm chục ly so thấp cao.

“Nhưng làm hai thằng lính bộ
Mặt giáp mặt mắt không rời,
Tôi bắn đúng lúc gã bắn,
Một viên giết gã chết tươi.

“Tôi bắn chết gã là bởi —
Bởi vì gã là kẻ thù,
Thế thôi: gã kẻ thù, phải;
Đó thì đã rõ; mặc dù

“Xưa, có lẽ, gã đăng lính
Chỉ tiện đường — cũng như tôi —
Thất nghiệp — đồ lề đã bán —
Chẳng vì cớ gì xa xôi.

“Chiến tranh rõ quái đản lắm!
Anh bắn gục một cậu chàng
Lúc khác đã mời vài chén,
Hoặc dúi cho dăm ba đồng.”

Tagore – The Source

cái ngủ rập rờn mắt bé
có ai biết đến từ đâu?

nghe bảo làng tiên giữa chốn
lập lòe đom đóm rừng sâu
cái ngủ náu trong khép nép
búp non hai đóa nhiệm màu

nụ cười thoảng trên môi bé
ai hay sinh tự bao giờ?

nghe đồn một tia trăng khuyết
tình cờ chạm vành mây thu
khi sương sớm chưa tỉnh giấc
nụ cười sinh từ cơn mơ

ai biết mịn màng da bé
lấy đâu ra chất dịu hiền?

chính nỗi êm đềm bí ẩn
khi tình yêu gặp trái tim
ngày mẹ là cô gái nhỏ
nay về đậu trên da em

(From The Crescent Moon.)