J.R.R. Tolkien – The Battle of Pelennor Fields

Chúng ta nghe kể tù và rúc   vang lừng vùng đồi xanh,
sắc thép chói ngời trên thép buốt   sáng lòa vương quốc Nam.
Sải chân tuấn mã dài bước vó   về đây Staningland
như ban mai nổi ào trận gió.   Chiến tranh rừng rực lên.
Nơi ấy Théoden trút hơi cuối,   Thengling bao oai hùng;
từ rày cung điện vàng chân núi   cùng rờn xanh những đồng
mạn Bắc ngựa đàn bờm xoãi gió   chớ còn mong người về,
chúa công chủ tướng ngàn kỵ sĩ.   Déorwine cùng Dúnhere,
Harding nghe kể cùng Guthláf,   cùng Grimbold kiên gan,
Herefara cùng với Herubrand,   Fastred cùng với Horn,
nơi ấy xông lên rồi ngã xuống,   bỏ mình chốn quê người:
xuân xanh tráng sĩ Gò Mundburg   đất cao nay chôn vùi
bên đồng đội sánh ngang tôn quý,   các vương hầu Gondor.
Từ rày Hirluin Đẹp Đẽ   miền đồi xanh bờ xa,
Forlong lão tướng bao mùa trận   miền hoa nở tràn thung
chữ xưa tên gọi rằng Arnach,   lỗi hẹn ngày hồi hương,
giữa khúc khải hoàn người vắng bóng;   anh em cung thủ cao
Derufin, Duilin bách trúng   lỗi hẹn nguồn nước sâu
những hồ đầu Morthond tăm tối   dưới bóng núi giăng giăng.
Cái chết viếng thăm khi ngày tới   và khi đêm khép màn,
vương tôn hạ tiện đều tay bắt.   Giờ đây trải tháng năm
Gondor chăn cỏ xanh họ đắp   im lìm bên dòng sông.
Dòng sông sắc xám như dòng lệ,   ngày nay loang ánh ngân,
ngày ấy đỏ ngầu cơn thịnh nộ,   tế cuồng như ngựa hoang:
sóng sông bằng bọt nhuộm bằng máu,   chiều phóng hỏa mặt trời
như đồi hiệu cháy lửa hiệu báo   đêm truyền tin các nơi;
ban mai sương đỏ giọt sương rỏ   Rammas Echor rơi.

__

LotR the third and last. Also, happy Tolkien Reading Day.

J.R.R. Tolkien, The Ent and the Entwife

ENT.
Khi Xuân hé mở những lá sồi non, nhựa mới trong cành tuôn chảy;
Khi giữa rừng hoang nắng đùa mặt suối, gió đùa trên mái đồi xanh;
Khi sải chân dài, lồng ngực phồng căng, khí núi hít vào ngọt sắc,
Hãy về với ta! Hãy về với ta, và nói đất này tươi xinh!

ENT PHỤ.
Khi Xuân ghé đến đồng ruộng sân rào, đòng lúa nấp mình bẹ lá;
Khi trắng ngần hoa như khăn tuyết giở trên vườn ăn quả long lanh;
Khi nắng với mưa xuống mặt đất lành cho khắp không gian thơm ngát,
Ta sẽ ở đây, chẳng rời chân bước, bởi chưng đất này tươi xinh.

ENT.
Khi Hạ ngự trên thế giới im lìm, giữa buổi trưa vàng thiêm thiếp
Dưới mái lá đan những mi lá khép, nhịp nhàng từng giấc mơ cây;
Khi sảnh rừng xanh mát rượi bóng cây, và gió đằng Tây thổi lại,
Hãy về với ta! Hãy về với ta, và nói chẳng đâu bằng đây!

ENT PHỤ.
Khi Hạ về hun quả mọng rám nâu, sưởi ấm trái cành lúc lỉu;
Khi óng vàng rơm, trắng bông lúa trĩu, đồng vào mùa gặt vui vầy;
Khi mật ngọt tràn, táo chắc nịch tay, dù gió đằng Tây thổi lại,
Ta sẽ ở đây dưới bầu nắng gội, bởi chưng chẳng đâu bằng đây!

ENT.
Khi Đông tràn về hoang dại, mùa Đông giáng đòn chết rừng núi diệt;
Khi cây rạp nằm; khi đêm sao tắt nuốt ngày không mặt trời lên;
Khi gió đằng Đông chết chóc kéo lên, dưới làn mưa căm căm rét
Ta sẽ tìm nàng, ta sẽ gọi nàng, bên nhau ngày ấy đoàn viên!

ENT PHỤ.
Khi Đông tràn về, bóng mịt mùng buông mặt đất, bài ca im tiếng;
Khi cành gãy vườn trụi trơ, ánh sáng cũng tan, làm lụng cũng ngừng;
Ta sẽ tìm chàng, ta sẽ đợi chàng, bên nhau đoàn viên ngày ấy:
Sánh bước ta đi trên con đường trải dưới làn mưa rét căm căm!

CẢ HAI.
Sánh bước ta đi trên con đường trải về phương Tây nơi xa ấy,
Có miền đất cho đôi ta cùng gửi đôi con tim vào bình yên.”

(Favourite piece in LotR 2.)

J.R.R. Tolkien, Song of Beren and Lúthien

Lá thời dài, cỏ thời xanh,
Tán hoa độc cần mảnh dẻ;
Trảng rừng hửng nhẹ,
Sao chạm khẽ – đêm bừng.
Tinúviel uyển chuyển thân mình
Múa theo tiếng sáo vô hình đâu đây;
Sao âu yếm mái tóc mây,
Sao đùa áo váy tung bay.

Núi hoang đỉnh lạnh Beren xuống,
Vô hướng chàng đi rừng lại rừng,
Sông Tiên uốn khúc chân men lối
Trơ trọi một thân lòng ưu phiền.
Xao lá độc cần ghé mắt ngó,
Này ngỡ ngàng thay! ngàn hoa vàng
Múa gấu áo choàng cánh tay áo
Tóc bồng bềnh đêm sương mênh mang.

Continue reading “J.R.R. Tolkien, Song of Beren and Lúthien”