Lá thời dài, cỏ thời xanh,
Tán hoa độc cần mảnh dẻ;
Trảng rừng hửng nhẹ,
Sao chạm khẽ – đêm bừng.
Tinúviel uyển chuyển thân mình
Múa theo tiếng sáo vô hình đâu đây;
Sao âu yếm mái tóc mây,
Sao đùa áo váy tung bay.
Núi hoang đỉnh lạnh Beren xuống,
Vô hướng chàng đi rừng lại rừng,
Sông Tiên uốn khúc chân men lối
Trơ trọi một thân lòng ưu phiền.
Xao lá độc cần ghé mắt ngó,
Này ngỡ ngàng thay! ngàn hoa vàng
Múa gấu áo choàng cánh tay áo
Tóc bồng bềnh đêm sương mênh mang.
Continue reading “J.R.R. Tolkien, Song of Beren and Lúthien”